雨 yǔ 中 zhōng 有 yǒu 怀 huái 次 cì 叶 yè 紫 zǐ 霞 xiá 韵 yùn - - 凌 líng 云 yún 翰 hàn
风 fēng 雨 yǔ 秋 qiū 深 shēn 又 yòu 满 mǎn 城 chéng , , 西 xī 畴 chóu 端 duān 复 fù 望 wàng 西 xī 成 chéng 。 。
鉴 jiàn 湖 hú 自 zì 合 hé 归 guī 狂 kuáng 客 kè , , 饭 fàn 颗 kē 谁 shuí 能 néng 问 wèn 瘦 shòu 生 shēng 。 。
白 bái 发 fà 萧 xiāo 骚 sāo 浑 hún 易 yì 感 gǎn , , 黄 huáng 花 huā 冷 lěng 落 luò 尚 shàng 多 duō 情 qíng 。 。
天 tiān 公 gōng 欲 yù 遂 suì 登 dēng 高 gāo 约 yuē , , 只 zhǐ 得 de 重 chóng 阳 yáng 一 yī 日 rì 晴 qíng 。 。
雨中有怀次叶紫霞韵。元代。凌云翰。风雨秋深又满城,西畴端复望西成。 鉴湖自合归狂客,饭颗谁能问瘦生。 白发萧骚浑易感,黄花冷落尚多情。 天公欲遂登高约,只得重阳一日晴。