听 tīng 雪 xuě 同 tóng 张 zhāng 行 xíng 中 zhōng 赋 fù 约 yuē 以 yǐ 禁 jìn 体 tǐ - - 凌 líng 云 yún 翰 hàn
黄 huáng 昏 hūn 微 wēi 霰 sǎn 已 yǐ 垂 chuí 垂 chuí , , 侧 cè 耳 ěr 还 hái 从 cóng 静 jìng 里 lǐ 知 zhī 。 。
清 qīng 讶 yà 松 sōng 风 fēng 茶 chá 熟 shú 后 hòu , , 暗 àn 疑 yí 花 huā 雨 yǔ 酒 jiǔ 醒 xǐng 时 shí 。 。
黑 hēi 甜 tián 今 jīn 夜 yè 浑 hún 无 wú 梦 mèng , , 白 bái 战 zhàn 当 dāng 年 nián 自 zì 有 yǒu 诗 shī 。 。
侵 qīn 晓 xiǎo 开 kāi 窗 chuāng 何 hé 所 suǒ 见 jiàn , , 飘 piāo 然 rán 多 duō 在 zài 老 lǎo 梅 méi 枝 zhī 。 。
听雪同张行中赋约以禁体。元代。凌云翰。黄昏微霰已垂垂,侧耳还从静里知。 清讶松风茶熟后,暗疑花雨酒醒时。 黑甜今夜浑无梦,白战当年自有诗。 侵晓开窗何所见,飘然多在老梅枝。