挽 wǎn 范 fàn 君 jūn 山 shān 和 hé 其 qí 绝 jué 笔 bǐ 诗 shī - - 何 hé 景 jǐng 明 míng
老 lǎo 去 qù 诗 shī 篇 piān 兴 xìng 未 wèi 休 xiū , , 吏 lì 情 qíng 终 zhōng 日 rì 问 wèn 沧 cāng 洲 zhōu 。 。
寒 hán 江 jiāng 梦 mèng 落 luò 烟 yān 波 bō 断 duàn , , 南 nán 岳 yuè 魂 hún 来 lái 雾 wù 嶂 zhàng 收 shōu 。 。
一 yī 别 bié 人 rén 间 jiān 真 zhēn 异 yì 世 shì , , 十 shí 年 nián 天 tiān 上 shàng 可 kě 同 tóng 游 yóu 。 。
鱼 yú 龙 lóng 寂 jì 寞 mò 潇 xiāo 湘 xiāng 冷 lěng , , 谁 shuí 采 cǎi 蘋 píng 花 huā 荐 jiàn 晚 wǎn 秋 qiū 。 。
挽范君山和其绝笔诗。明代。何景明。老去诗篇兴未休,吏情终日问沧洲。 寒江梦落烟波断,南岳魂来雾嶂收。 一别人间真异世,十年天上可同游。 鱼龙寂寞潇湘冷,谁采蘋花荐晚秋。