松 sōng 月 yuè 斋 zhāi 为 wèi 张 zhāng 克 kè 敬 jìng 赋 fù - - 凌 líng 云 yún 翰 hàn
斋 zhāi 前 qián 尽 jìn 是 shì 长 cháng 松 sōng 树 shù , , 山 shān 月 yuè 来 lái 时 shí 分 fèn 外 wài 清 qīng 。 。
龙 lóng 吐 tǔ 大 dà 珠 zhū 惟 wéi 一 yī 颗 kē , , 鸾 luán 窥 kuī 圆 yuán 镜 jìng 欲 yù 三 sān 更 gēng 。 。
秋 qiū 声 shēng 径 jìng 度 dù 窗 chuāng 棂 líng 响 xiǎng , , 夜 yè 色 sè 斜 xié 穿 chuān 屋 wū 角 jiǎo 明 míng 。 。
不 bù 用 yòng 乘 chéng 槎 chá 天 tiān 上 shǎng 去 qù , , 且 qiě 于 yú 江 jiāng 海 hǎi 老 lǎo 馀 yú 生 shēng 。 。
松月斋为张克敬赋。元代。凌云翰。斋前尽是长松树,山月来时分外清。 龙吐大珠惟一颗,鸾窥圆镜欲三更。 秋声径度窗棂响,夜色斜穿屋角明。 不用乘槎天上去,且于江海老馀生。