和 hé 石 shí 学 xué 士 shì 予 yǔ 庄 zhuāng 韵 yùn 四 sì 首 shǒu 其 qí 四 sì - - 吴 wú 俨 yǎn
矮 ǎi 屋 wū 低 dī 墙 qiáng 草 cǎo 树 shù 平 píng , , 百 bǎi 年 nián 别 bié 业 yè 喜 xǐ 初 chū 成 chéng 。 。
满 mǎn 头 tóu 白 bái 发 fà 犹 yóu 忘 wàng 老 lǎo , , 对 duì 面 miàn 青 qīng 山 shān 不 bù 记 jì 名 míng 。 。
行 xíng 路 lù 喜 xǐ 逢 féng 田 tián 父 fù 骂 mà , , 出 chū 门 mén 怪 guài 有 yǒu 野 yě 人 rén 迎 yíng 。 。
春 chūn 禽 qín 何 hé 与 yǔ 农 nóng 家 jiā 事 shì , , 布 bù 谷 gǔ 声 shēng 声 shēng 为 wèi 劝 quàn 耕 gēng 。 。
和石学士予庄韵四首 其四。明代。吴俨。矮屋低墙草树平,百年别业喜初成。 满头白发犹忘老,对面青山不记名。 行路喜逢田父骂,出门怪有野人迎。 春禽何与农家事,布谷声声为劝耕。