偈 jì 颂 sòng 二 èr 百 bǎi 零 líng 五 wǔ 首 shǒu 其 qí 六 liù 十 shí 七 qī - - 释 shì 正 zhèng 觉 jué
生 shēng 灭 miè 去 qù 来 lái , , 本 běn 如 rú 来 lái 藏 cáng 。 。
清 qīng 净 jìng 妙 miào 明 míng , , 虚 xū 融 róng 通 tōng 畅 chàng 。 。
六 liù 门 mén 我 wǒ 绝 jué , , 攀 pān 缘 yuán 三 sān 界 jiè 。 。
渠 qú 无 wú 身 shēn 相 xiāng , , 无 wú 生 shēng 路 lù 上 shàng 。 。
底 dǐ 人 rén 识 shí 取 qǔ , , 万 wàn 回 huí 和 hé 尚 shàng 。 。
持 chí 钵 bō 归 guī 。 。
偈颂二百零五首 其六十七。宋代。释正觉。生灭去来,本如来藏。 清净妙明,虚融通畅。 六门我绝,攀缘三界。 渠无身相,无生路上。 底人识取,万回和尚。 持钵归。