和 hé 石 shí 学 xué 士 shì 予 yǔ 庄 zhuāng 韵 yùn 四 sì 首 shǒu 其 qí 三 sān - - 吴 wú 俨 yǎn
镜 jìng 里 lǐ 丛 cóng 丛 cóng 白 bái 发 fà 新 xīn , , 痴 chī 心 xīn 方 fāng 且 qiě 学 xué 修 xiū 真 zhēn 。 。
论 lùn 文 wén 客 kè 到 dào 常 cháng 辞 cí 出 chū , , 问 wèn 性 xìng 人 rén 来 lái 不 bù 厌 yàn 频 pín 。 。
短 duǎn 牖 yǒu 南 nán 头 tóu 修 xiū 竹 zhú 谱 pǔ , , 曲 qǔ 阑 lán 东 dōng 畔 pàn 酹 lèi 花 huā 神 shén 。 。
夜 yè 深 shēn 篝 gōu 火 huǒ 寻 xún 芝 zhī 术 shù , , 勉 miǎn 强 qiǎng 支 zhī 持 chí 此 cǐ 病 bìng 身 shēn 。 。
和石学士予庄韵四首 其三。明代。吴俨。镜里丛丛白发新,痴心方且学修真。 论文客到常辞出,问性人来不厌频。 短牖南头修竹谱,曲阑东畔酹花神。 夜深篝火寻芝术,勉强支持此病身。