观 guān 史 shǐ 黄 huáng 门 mén 莲 lián 叶 yè 砚 yàn 有 yǒu 感 gǎn 其 qí 一 yī - - 吴 wú 俨 yǎn
石 shí 莲 lián 不 bù 信 xìn 世 shì 人 rén 栽 zāi , , 太 tài 华 huá 峰 fēng 移 yí 一 yī 瓣 bàn 来 lái 。 。
高 gāo 洁 jié 岂 qǐ 为 wèi 盛 shèng 酒 jiǔ 器 qì , , 坚 jiān 贞 zhēn 长 zhǎng 傍 bàng 读 dú 书 shū 台 tái 。 。
纵 zòng 然 rán 剥 bō 落 luò 伤 shāng 全 quán 璧 bì , , 犹 yóu 胜 shèng 沈 shěn 埋 mái 卧 wò 绿 lǜ 苔 tái 。 。
寄 jì 语 yǔ 黄 huáng 门 mén 好 hǎo 收 shōu 护 hù , , 玉 yù 函 hán 珍 zhēn 重 zhòng 莫 mò 频 pín 开 kāi 。 。
观史黄门莲叶砚有感 其一。明代。吴俨。石莲不信世人栽,太华峰移一瓣来。 高洁岂为盛酒器,坚贞长傍读书台。 纵然剥落伤全璧,犹胜沈埋卧绿苔。 寄语黄门好收护,玉函珍重莫频开。