答 dá 松 sōng 上 shàng 人 rén 过 guò 访 fǎng 不 bù 值 zhí - - 吴 wú 鼎 dǐng 芳 fāng
孤 gū 踪 zōng 石 shí 上 shàng 云 yún , , 飘 piāo 忽 hū 本 běn 无 wú 住 zhù 。 。
门 mén 外 wài 即 jí 青 qīng 山 shān , , 一 yī 瓢 piáo 向 xiàng 何 hé 处 chǔ 。 。
离 lí 心 xīn 寄 jì 春 chūn 草 cǎo , , 柔 róu 艳 yàn 欲 yù 飞 fēi 去 qù 。 。
引 yǐn 领 lǐng 生 shēng 白 bái 烟 yān , , 花 huā 落 luò 祇 qí 陀 tuó 树 shù 。 。
答松上人过访不值。明代。吴鼎芳。孤踪石上云,飘忽本无住。 门外即青山,一瓢向何处。 离心寄春草,柔艳欲飞去。 引领生白烟,花落祇陀树。