和 hé 李 lǐ 子 zǐ 将 jiāng 秋 qiū 夜 yè 偶 ǒu 成 chéng - - 何 hé 巩 gǒng 道 dào
黄 huáng 叶 yè 萧 xiāo 萧 xiāo 水 shuǐ 阁 gé 凉 liáng , , 罢 bà 棋 qí 帘 lián 下 xià 酒 jiǔ 痕 hén 香 xiāng 。 。
谁 shuí 吟 yín 新 xīn 白 bái 行 xíng 松 sōng 径 jìng , , 自 zì 抱 bào 孤 gū 琴 qín 宿 sù 石 shí 床 chuáng 。 。
月 yuè 出 chū 不 bù 劳 láo 烧 shāo 腊 là 烛 zhú , , 秋 qiū 残 cán 惟 wéi 爱 ài 倚 yǐ 荷 hé 裳 shang 。 。
横 héng 箫 xiāo 莫 mò 向 xiàng 风 fēng 前 qián 弄 nòng , , 吹 chuī 入 rù 天 tiān 涯 yá 九 jiǔ 曲 qǔ 肠 cháng 。 。
和李子将秋夜偶成。明代。何巩道。黄叶萧萧水阁凉,罢棋帘下酒痕香。 谁吟新白行松径,自抱孤琴宿石床。 月出不劳烧腊烛,秋残惟爱倚荷裳。 横箫莫向风前弄,吹入天涯九曲肠。