落 luò 第 dì 后 hòu 齿 chǐ 病 bìng 自 zì 嘲 cháo - - 李 lǐ 孙 sūn 宸 chén
何 hé 解 jiě 唇 chún 亡 wáng 苦 kǔ , , 还 hái 侵 qīn 藿 huò 食 shí 夫 fū 。 。
谈 tán 天 tiān 舌 shé 尚 shàng 在 zài , , 尝 cháng 胆 dǎn 事 shì 虚 xū 无 wú 。 。
嘘 xū 吸 xī 乾 qián 坤 kūn 妒 dù , , 呻 shēn 吟 yín 风 fēng 雨 yǔ 孤 gū 。 。
廿 niàn 年 nián 怜 lián 犬 quǎn 马 mǎ , , 消 xiāo 渴 kě 总 zǒng 江 jiāng 湖 hú 。 。
落第后齿病自嘲。明代。李孙宸。何解唇亡苦,还侵藿食夫。 谈天舌尚在,尝胆事虚无。 嘘吸乾坤妒,呻吟风雨孤。 廿年怜犬马,消渴总江湖。