寄 jì 怀 huái 方 fāng 生 shēng 伯 bó 情 qíng - - 李 lǐ 孙 sūn 宸 chén
少 shào 年 nián 白 bái 皙 xī 胜 shèng 王 wáng 昌 chāng , , 文 wén 藻 zǎo 风 fēng 流 liú 更 gèng 擅 shàn 场 chǎng 。 。
一 yī 自 zì 词 cí 坛 tán 逢 féng 少 shǎo 侠 xiá , , 愈 yù 令 lìng 吾 wú 党 dǎng 有 yǒu 辉 huī 光 guāng 。 。
论 lùn 交 jiāo 尚 shàng 忆 yì 清 qīng 秋 qiū 月 yuè , , 握 wò 别 bié 俄 é 惊 jīng 白 bái 雁 yàn 霜 shuāng 。 。
赋 fù 就 jiù 不 bù 堪 kān 摇 yáo 落 luò 思 sī , , 故 gù 人 rén 曾 céng 否 fǒu 念 niàn 倡 chāng 狂 kuáng 。 。
寄怀方生伯情。明代。李孙宸。少年白皙胜王昌,文藻风流更擅场。 一自词坛逢少侠,愈令吾党有辉光。 论交尚忆清秋月,握别俄惊白雁霜。 赋就不堪摇落思,故人曾否念倡狂。