晏 yàn 起 qǐ - - 徐 xú 贲 bēn
高 gāo 卧 wò 斋 zhāi 房 fáng 静 jìng , , 悠 yōu 悠 yōu 鸡 jī 唱 chàng 残 cán 。 。
空 kōng 明 míng 窗 chuāng 易 yì 晓 xiǎo , , 日 rì 出 chū 帐 zhàng 仍 réng 寒 hán 。 。
谢 xiè 事 shì 容 róng 身 shēn 懒 lǎn , , 甘 gān 贫 pín 任 rèn 路 lù 难 nán 。 。
不 bù 妨 fáng 教 jiào 宴 yàn 起 qǐ , , 幸 xìng 得 de 此 cǐ 时 shí 安 ān 。 。
晏起。元代。徐贲。高卧斋房静,悠悠鸡唱残。 空明窗易晓,日出帐仍寒。 谢事容身懒,甘贫任路难。 不妨教宴起,幸得此时安。