得 dé 肴 yáo 韵 yùn - - 李 lǐ 孙 sūn 宸 chén
多 duō 垒 lěi 频 pín 年 nián 备 bèi 四 sì 郊 jiāo , , 乡 xiāng 书 shū 西 xī 望 wàng 隔 gé 函 hán 崤 xiáo 。 。
惭 cán 无 wú 胜 shèng 算 suàn 堪 kān 谋 móu 国 guó , , 空 kōng 有 yǒu 雄 xióng 文 wén 托 tuō 解 jiě 嘲 cháo 。 。
薄 báo 宦 huàn 淹 yān 留 liú 同 tóng 泛 fàn 梗 gěng , , 故 gù 人 rén 归 guī 去 qù 暂 zàn 诛 zhū 茅 máo 。 。
悬 xuán 知 zhī 后 hòu 夜 yè 关 guān 情 qíng 处 chù , , 岭 lǐng 上 shàng 梅 méi 花 huā 月 yuè 半 bàn 梢 shāo 。 。
得肴韵。明代。李孙宸。多垒频年备四郊,乡书西望隔函崤。 惭无胜算堪谋国,空有雄文托解嘲。 薄宦淹留同泛梗,故人归去暂诛茅。 悬知后夜关情处,岭上梅花月半梢。