舟 zhōu 发 fā 石 shí 头 tou 城 chéng - - 李 lǐ 孙 sūn 宸 chén
春 chūn 江 jiāng 水 shuǐ 满 mǎn 石 shí 头 tou 城 chéng , , 三 sān 月 yuè 桃 táo 花 huā 照 zhào 眼 yǎn 明 míng 。 。
杨 yáng 柳 liǔ 枝 zhī 枝 zhī 拂 fú 官 guān 渡 dù , , 榜 bǎng 人 rén 欲 yù 发 fā 还 huán 自 zì 停 tíng 。 。
白 bái 云 yún 一 yī 片 piàn 燕 yān 山 shān 远 yuǎn , , 迢 tiáo 迢 tiáo 客 kè 路 lù 如 rú 蓬 péng 转 zhuǎn 。 。
不 bù 堪 kān 回 huí 望 wàng 金 jīn 陵 líng 山 shān , , 况 kuàng 复 fù 庾 yǔ 关 guān 望 wàng 不 bú 见 jiàn 。 。
舟发石头城。明代。李孙宸。春江水满石头城,三月桃花照眼明。 杨柳枝枝拂官渡,榜人欲发还自停。 白云一片燕山远,迢迢客路如蓬转。 不堪回望金陵山,况复庾关望不见。