李 lǐ 伯 bó 承 chéng 谪 zhé 亳 bó 州 zhōu - - 李 lǐ 攀 pān 龙 lóng
十 shí 载 zài 风 fēng 流 liú 宠 chǒng 汉 hàn 庭 tíng , , 一 yī 时 shí 才 cái 子 zǐ 见 jiàn 漂 piāo 零 líng 。 。
便 biàn 从 cóng 天 tiān 上 shàng 来 lái 真 zhēn 气 qì , , 纵 zòng 落 luò 人 rén 间 jiān 亦 yì 客 kè 星 xīng 。 。
肯 kěn 惜 xī 阳 yáng 春 chūn 回 huí 绿 lǜ 绮 qǐ , , 自 zì 愁 chóu 明 míng 月 yuè 按 àn 青 qīng 萍 píng 。 。
江 jiāng 湖 hú 我 wǒ 辈 bèi 堪 kān 犹 yóu 若 ruò , , 差 chā 可 kě 扁 piān 舟 zhōu 问 wèn 独 dú 醒 xǐng 。 。
李伯承谪亳州。明代。李攀龙。十载风流宠汉庭,一时才子见漂零。 便从天上来真气,纵落人间亦客星。 肯惜阳春回绿绮,自愁明月按青萍。 江湖我辈堪犹若,差可扁舟问独醒。