殷 yīn 太 tài 史 shǐ 正 zhèng 甫 fǔ 至 zhì 自 zì 太 tài 山 shān 为 wèi 赠 zèng - - 李 lǐ 攀 pān 龙 lóng
明 míng 堂 táng 天 tiān 子 zǐ 昔 xī 登 dēng 坛 tán , , 御 yù 道 dào 风 fēng 流 liú 拥 yōng 汉 hàn 官 guān 。 。
海 hǎi 色 sè 迥 jiǒng 临 lín 三 sān 观 guān 动 dòng , , 春 chūn 阴 yīn 不 bù 散 sàn 五 wǔ 松 sōng 寒 hán 。 。
白 bái 云 yún 忽 hū 向 xiàng 封 fēng 中 zhōng 出 chū , , 玉 yù 牒 dié 谁 shuí 从 cóng 箧 qiè 里 lǐ 看 kàn 。 。
此 cǐ 日 rì 满 mǎn 朝 cháo 求 qiú 禅 chán 草 cǎo , , 相 xiàng 如 rú 早 zǎo 晚 wǎn 入 rù 长 cháng 安 ān 。 。
殷太史正甫至自太山为赠。明代。李攀龙。明堂天子昔登坛,御道风流拥汉官。 海色迥临三观动,春阴不散五松寒。 白云忽向封中出,玉牒谁从箧里看。 此日满朝求禅草,相如早晚入长安。