人 rén 日 rì 答 dá 汝 rǔ 思 sī - - 李 lǐ 攀 pān 龙 lóng
浊 zhuó 酒 jiǔ 初 chū 开 kāi 柏 bǎi 叶 yè 新 xīn , , 醉 zuì 来 lái 高 gāo 枕 zhěn 任 rèn 风 fēng 尘 chén 。 。
十 shí 年 nián 关 guān 塞 sài 愁 chóu 中 zhōng 客 kè , , 此 cǐ 日 rì 江 jiāng 湖 hú 病 bìng 里 lǐ 人 rén 。 。
青 qīng 镜 jìng 欲 yù 催 cuī 潘 pān 鬓 bìn 改 gǎi , , 彩 cǎi 花 huā 空 kōng 剪 jiǎn 汉 hàn 宫 gōng 春 chūn 。 。
即 jí 今 jīn 万 wàn 事 shì 抽 chōu 簪 zān 外 wài , , 唯 wéi 有 yǒu 浮 fú 云 yún 傍 bàng 角 jiǎo 巾 jīn 。 。
人日答汝思。明代。李攀龙。浊酒初开柏叶新,醉来高枕任风尘。 十年关塞愁中客,此日江湖病里人。 青镜欲催潘鬓改,彩花空剪汉宫春。 即今万事抽簪外,唯有浮云傍角巾。