上 shàng 姚 yáo 座 zuò 师 shī - - 李 lǐ 之 zhī 世 shì
清 qīng 时 shí 词 cí 赋 fù 满 mǎn 长 cháng 安 ān , , 抱 bào 瑟 sè 逢 féng 人 rén 未 wèi 忍 rěn 弹 dàn 。 。
铅 qiān 椠 qiàn 尚 shàng 惭 cán 诸 zhū 弟 dì 子 zǐ , , 皂 zào 袍 páo 先 xiān 作 zuò 老 lǎo 儒 rú 官 guān 。 。
朝 cháo 敲 qiāo 驴 lǘ 背 bèi 吟 yín 常 cháng 苦 kǔ , , 夕 xī 写 xiě 蝇 yíng 头 tóu 帙 zhì 已 yǐ 残 cán 。 。
不 bú 是 shì 玉 yù 堂 táng 经 jīng 品 pǐn 藻 zǎo , , 有 yǒu 谁 shuí 青 qīng 眼 yǎn 国 guó 门 mén 看 kàn 。 。
上姚座师。明代。李之世。清时词赋满长安,抱瑟逢人未忍弹。 铅椠尚惭诸弟子,皂袍先作老儒官。 朝敲驴背吟常苦,夕写蝇头帙已残。 不是玉堂经品藻,有谁青眼国门看。