客 kè 中 zhōng 寄 jì 梁 liáng 伯 bó 遐 xiá - - 李 lǐ 云 yún 龙 lóng
西 xī 风 fēng 习 xí 习 xí 生 shēng 庭 tíng 树 shù , , 衰 shuāi 草 cǎo 黄 huáng 花 huā 照 zhào 病 bìng 颜 yán 。 。
沧 cāng 海 hǎi 雁 yàn 南 nán 空 kōng 怅 chàng 望 wàng , , 白 bái 云 yún 家 jiā 在 zài 未 wèi 能 néng 还 hái 。 。
身 shēn 如 rú 倦 juàn 鸟 niǎo 常 cháng 思 sī 止 zhǐ , , 门 mén 对 duì 寒 hán 流 liú 独 dú 掩 yǎn 关 guān 。 。
遥 yáo 羡 xiàn 君 jūn 为 wèi 尘 chén 外 wài 客 kè , , 醉 zuì 扶 fú 藜 lí 杖 zhàng 向 xiàng 秋 qiū 山 shān 。 。
客中寄梁伯遐。明代。李云龙。西风习习生庭树,衰草黄花照病颜。 沧海雁南空怅望,白云家在未能还。 身如倦鸟常思止,门对寒流独掩关。 遥羡君为尘外客,醉扶藜杖向秋山。