和 hé 邓 dèng 玄 xuán 度 dù 少 shǎo 参 cān 楼 lóu 居 jū 诗 shī 次 cì 韵 yùn - - 李 lǐ 云 yún 龙 lóng
身 shēn 世 shì 悠 yōu 悠 yōu 可 kě 自 zì 知 zhī , , 人 rén 间 jiān 堪 kān 笑 xiào 有 yǒu 情 qíng 痴 chī 。 。
阴 yīn 阳 yáng 往 wǎng 复 fù 双 shuāng 过 guò 鸟 niǎo , , 今 jīn 古 gǔ 兴 xīng 亡 wáng 一 yī 局 jú 棋 qí 。 。
春 chūn 去 qù 名 míng 花 huā 浑 hún 入 rù 梦 mèng , , 暖 nuǎn 回 huí 病 bìng 草 cǎo 又 yòu 逢 féng 医 yī 。 。
衰 shuāi 荣 róng 无 wú 定 dìng 皆 jiē 如 rú 此 cǐ , , 且 qiě 把 bǎ 新 xīn 声 shēng 付 fù 雪 xuě 儿 ér 。 。
和邓玄度少参楼居诗次韵。明代。李云龙。身世悠悠可自知,人间堪笑有情痴。 阴阳往复双过鸟,今古兴亡一局棋。 春去名花浑入梦,暖回病草又逢医。 衰荣无定皆如此,且把新声付雪儿。