还 hái 扶 fú 沟 gōu - - 李 lǐ 梦 mèng 阳 yáng
霜 shuāng 落 luò 扶 fú 沟 gōu 雨 yǔ 暮 mù 秋 qiū , , 远 yuǎn 人 rén 翻 fān 作 zuò 故 gù 园 yuán 游 yóu 。 。
天 tiān 低 dī 旷 kuàng 野 yě 沙 shā 扶 fú 树 shù , , 月 yuè 滉 huàng 高 gāo 城 chéng 水 shuǐ 近 jìn 楼 lóu 。 。
千 qiān 里 lǐ 关 guān 河 hé 今 jīn 一 yí 到 dào , , 百 bǎi 年 nián 桑 sāng 梓 zǐ 竟 jìng 何 hé 求 qiú 。 。
画 huà 堂 táng 银 yín 烛 zhú 亲 qīn 朋 péng 酒 jiǔ , , 车 chē 马 mǎ 何 hé 妨 fáng 数 shù 日 rì 留 liú 。 。
还扶沟。明代。李梦阳。霜落扶沟雨暮秋,远人翻作故园游。 天低旷野沙扶树,月滉高城水近楼。 千里关河今一到,百年桑梓竟何求。 画堂银烛亲朋酒,车马何妨数日留。