雨 yǔ 中 zhōng 和 hé 答 dá 浦 pǔ 文 wén 玉 yù - - 邵 shào 宝 bǎo
五 wǔ 月 yuè 江 jiāng 寒 hán 昼 zhòu 阁 gé 清 qīng , , 雨 yǔ 中 zhōng 草 cǎo 色 sè 唤 huàn 愁 chóu 生 shēng 。 。
系 xì 舟 zhōu 未 wèi 问 wèn 水 shuǐ 深 shēn 浅 qiǎn , , 策 cè 杖 zhàng 还 hái 看 kàn 云 yún 重 zhòng 轻 qīng 。 。
客 kè 去 qù 不 bù 知 zhī 谈 tán 未 wèi 尽 jǐn , , 诗 shī 来 lái 刚 gāng 及 jí 梦 mèng 初 chū 醒 xǐng 。 。
百 bǎi 年 nián 吾 wú 道 dào 今 jīn 如 rú 此 cǐ , , 何 hé 处 chǔ 沧 cāng 浪 láng 共 gòng 濯 zhuó 缨 yīng 。 。
雨中和答浦文玉。明代。邵宝。五月江寒昼阁清,雨中草色唤愁生。 系舟未问水深浅,策杖还看云重轻。 客去不知谈未尽,诗来刚及梦初醒。 百年吾道今如此,何处沧浪共濯缨。