登 dēng 观 guān 音 yīn 山 shān - - 宗 zōng 臣 chén
一 yī 上 shàng 孤 gū 峰 fēng 破 pò 大 dà 荒 huāng , , 吴 wú 山 shān 楚 chǔ 水 shuǐ 共 gòng 苍 cāng 茫 máng 。 。
云 yún 间 jiān 栋 dòng 宇 yǔ 垂 chuí 天 tiān 渚 zhǔ , , 江 jiāng 上 shàng 鼋 yuán 鼍 tuó 吹 chuī 石 shí 梁 liáng 。 。
绝 jué 壁 bì 昼 zhòu 开 kāi 风 fēng 雨 yǔ 色 sè , , 断 duàn 虹 hóng 秋 qiū 挂 guà 薜 bì 萝 luó 长 zhǎng 。 。
吾 wú 将 jiāng 从 cóng 此 cǐ 寻 xún 瑶 yáo 草 cǎo , , 黄 huáng 鹄 gǔ 天 tiān 风 fēng 好 hǎo 共 gòng 翔 xiáng 。 。
登观音山。明代。宗臣。一上孤峰破大荒,吴山楚水共苍茫。 云间栋宇垂天渚,江上鼋鼍吹石梁。 绝壁昼开风雨色,断虹秋挂薜萝长。 吾将从此寻瑶草,黄鹄天风好共翔。