吹 chuī 叶 yè 词 cí 为 wèi 舒 shū 亦 yì 蕃 fān 作 zuò 其 qí 二 èr - - 屈 qū 大 dà 均 jūn
忽 hū 似 shì 蝉 chán 嘶 sī 乱 luàn , , 凄 qī 清 qīng 叶 yè 底 dǐ 来 lái 。 。
月 yuè 因 yīn 三 sān 弄 nòng 上 shàng , , 花 huā 以 yǐ 一 yī 声 shēng 开 kāi 。 。
人 rén 籁 lài 那 nà 能 néng 好 hǎo , , 天 tiān 心 xīn 日 rì 已 yǐ 哀 āi 。 。
可 kě 能 néng 当 dāng 黍 shǔ 谷 gǔ , , 吹 chuī 得 dé 暖 nuǎn 风 fēng 回 huí 。 。
吹叶词为舒亦蕃作其二。明代。屈大均。忽似蝉嘶乱,凄清叶底来。 月因三弄上,花以一声开。 人籁那能好,天心日已哀。 可能当黍谷,吹得暖风回。