过 guò 梁 liáng 氏 shì 园 yuán 亭 tíng 作 zuò - - 屈 qū 大 dà 均 jūn
木 mù 叶 yè 微 wēi 红 hóng 未 wèi 觉 jué 霜 shuāng , , 岁 suì 寒 hán 梅 méi 菊 jú 两 liǎng 争 zhēng 香 xiāng 。 。
松 sōng 无 wú 冰 bīng 雪 xuě 真 zhēn 甘 gān 节 jié , , 雁 yàn 有 yǒu 菰 gū 芦 lú 即 jí 故 gù 乡 xiāng 。 。
北 běi 地 dì 诗 shī 篇 piān 今 jīn 日 rì 少 shǎo , , 东 dōng 溪 xī 经 jīng 学 xué 一 yī 家 jiā 长 zhǎng 。 。
因 yīn 君 jūn 孝 xiào 友 yǒu 频 pín 相 xiāng 遇 yù , , 更 gèng 乞 qǐ 惊 jīng 鸾 luán 字 zì 几 jǐ 行 xíng 。 。
过梁氏园亭作。明代。屈大均。木叶微红未觉霜,岁寒梅菊两争香。 松无冰雪真甘节,雁有菰芦即故乡。 北地诗篇今日少,东溪经学一家长。 因君孝友频相遇,更乞惊鸾字几行。