张 zhāng 慈 cí 长 zhǎng 为 wèi 予 yǔ 作 zuò 画 huà 像 xiàng 诗 shī 以 yǐ 酬 chóu 之 zhī - - 屈 qū 大 dà 均 jūn
丹 dān 青 qīng 且 qiě 复 fù 绘 huì 新 xīn 图 tú , , 飞 fēi 兔 tù 犹 yóu 存 cún 玉 yù 貌 mào 无 wú 。 。
岂 qǐ 有 yǒu 人 rén 惊 jīng 非 fēi 好 hǎo 女 nǚ , , 绝 jué 愁 chóu 天 tiān 使 shǐ 作 zuò 仙 xiān 夫 fū 。 。
心 xīn 伤 shāng 虿 chài 发 fā 西 xī 归 guī 少 shǎo , , 泪 lèi 洒 sǎ 龙 lóng 髯 rán 北 běi 望 wàng 孤 gū 。 。
异 yì 日 rì 长 cháng 康 kāng 能 néng 想 xiǎng 像 xiàng , , 云 yún 台 tái 亦 yì 画 huà 一 yī 狂 kuáng 奴 nú 。 。
张慈长为予作画像诗以酬之。明代。屈大均。丹青且复绘新图,飞兔犹存玉貌无。 岂有人惊非好女,绝愁天使作仙夫。 心伤虿发西归少,泪洒龙髯北望孤。 异日长康能想像,云台亦画一狂奴。