吉 jí 祥 xiáng 寺 sì 古 gǔ 梅 méi 其 qí 三 sān - - 屈 qū 大 dà 均 jūn
枝 zhī 枝 zhī 经 jīng 百 bǎi 折 zhé , , 终 zhōng 不 bù 畏 wèi 冰 bīng 霜 shuāng 。 。
到 dào 地 dì 花 huā 仍 réng 发 fā , , 横 héng 空 kōng 影 yǐng 自 zì 长 zhǎng 。 。
月 yuè 中 zhōng 那 nà 可 kě 得 dé , , 人 rén 外 wài 始 shǐ 闻 wén 香 xiāng 。 。
夜 yè 夜 yè 难 nán 为 wéi 寐 mèi , , 因 yīn 君 jūn 拂 fú 石 shí 床 chuáng 。 。
吉祥寺古梅 其三。清代。屈大均。枝枝经百折,终不畏冰霜。 到地花仍发,横空影自长。 月中那可得,人外始闻香。 夜夜难为寐,因君拂石床。