过 guò 泉 quán 林 lín 得 dé 灵 líng 字 zì - - 范 fàn 景 jǐng 文 wén
从 cóng 来 lái 第 dì 一 yī 数 shù 中 zhōng 泠 líng , , 洗 xǐ 笔 bǐ 题 tí 为 wèi 品 pǐn 水 shuǐ 亭 tíng 。 。
山 shān 有 yǒu 专 zhuān 名 míng 兼 jiān 字 zì 慧 huì , , 石 shí 因 yīn 漱 shù 润 rùn 可 kě 云 yún 醒 xǐng 。 。
响 xiǎng 传 chuán 濑 lài 底 dǐ 同 tóng 人 rén 语 yǔ , , 涛 tāo 沸 fèi 铛 dāng 中 zhōng 作 zuò 雨 yǔ 听 tīng 。 。
好 hǎo 摘 zhāi 蒙 méng 嵓 yán 花 huā 叶 yè 煮 zhǔ , , 茶 chá 香 xiāng 泉 quán 味 wèi 总 zǒng 通 tōng 灵 líng 。 。
过泉林得灵字。明代。范景文。从来第一数中泠,洗笔题为品水亭。 山有专名兼字慧,石因漱润可云醒。 响传濑底同人语,涛沸铛中作雨听。 好摘蒙嵓花叶煮,茶香泉味总通灵。