题 tí 红 hóng 梅 méi 其 qí 一 yī - - 胡 hú 奎 kuí
散 sàn 花 huā 天 tiān 女 nǚ 笑 xiào 春 chūn 风 fēng , , 醉 zuì 倚 yǐ 维 wéi 摩 mó 丈 zhàng 室 shì 中 zhōng 。 。
任 rèn 尔 ěr 山 shān 禽 qín 偷 tōu 眼 yǎn 看 kàn , , 久 jiǔ 知 zhī 颜 yán 色 sè 本 běn 来 lái 空 kōng 。 。
题红梅 其一。明代。胡奎。散花天女笑春风,醉倚维摩丈室中。 任尔山禽偷眼看,久知颜色本来空。