壬 rén 辰 chén 斋 zhāi 居 jū 和 hé 程 chéng 克 kè 勤 qín 韵 yùn - - 倪 ní 岳 yuè
冰 bīng 雪 xuě 萧 xiāo 萧 xiāo 接 jiē 禁 jìn 城 chéng , , 高 gāo 寒 hán 偏 piān 称 chēng 玉 yù 堂 táng 清 qīng 。 。
乌 wū 啼 tí 别 bié 院 yuàn 惊 jīng 风 fēng 色 sè , , 树 shù 影 yǐng 空 kōng 阶 jiē 碎 suì 月 yuè 明 míng 。 。
吟 yín 倚 yǐ 青 qīng 毡 zhān 怜 lián 独 dú 倦 juàn , , 坐 zuò 烧 shāo 红 hóng 烛 zhú 笑 xiào 频 pín 更 gèng 。 。
夜 yè 阑 lán 已 yǐ 及 jí 南 nán 郊 jiāo 罢 bà , , 忽 hū 报 bào 铜 tóng 龙 lóng 第 dì 四 sì 声 shēng 。 。
壬辰斋居和程克勤韵。明代。倪岳。冰雪萧萧接禁城,高寒偏称玉堂清。 乌啼别院惊风色,树影空阶碎月明。 吟倚青毡怜独倦,坐烧红烛笑频更。 夜阑已及南郊罢,忽报铜龙第四声。