玉 yù 泉 quán 限 xiàn 韵 yùn 一 yī 首 shǒu - - 倪 ní 岳 yuè
西 xī 山 shān 深 shēn 处 chù 俯 fǔ 流 liú 淙 cóng , , 乱 luàn 石 shí 清 qīng 泉 quán 自 zì 击 jī 撞 zhuàng 。 。
铁 tiě 马 mǎ 嘶 sī 风 fēng 惊 jīng 客 kè 枕 zhěn , , 玉 yù 虹 hóng 拖 tuō 雨 yǔ 过 guò 禅 chán 窗 chuāng 。 。
临 lín 溪 xī 正 zhèng 爱 ài 红 hóng 亭 tíng 一 yī , , 逆 nì 浪 làng 时 shí 看 kàn 白 bái 鸟 niǎo 双 shuāng 。 。
万 wàn 斛 hú 尘 chén 襟 jīn 浑 hún 似 sì 洗 xǐ , , 酒 jiǔ 酣 hān 应 yīng 使 shǐ 寸 cùn 心 xīn 降 jiàng 。 。
玉泉限韵一首。明代。倪岳。西山深处俯流淙,乱石清泉自击撞。 铁马嘶风惊客枕,玉虹拖雨过禅窗。 临溪正爱红亭一,逆浪时看白鸟双。 万斛尘襟浑似洗,酒酣应使寸心降。