春 chūn 日 rì 觉 jué 山 shān 寺 sì 江 jiāng 亭 tíng - - 胡 hú 直 zhí
春 chūn 树 shù 花 huā 繁 fán 覆 fù 紫 zǐ 苔 tái , , 春 chūn 晴 qíng 骑 qí 马 mǎ 隔 gé 花 huā 来 lái 。 。
不 bù 禁 jīn 江 jiāng 涨 zhǎng 千 qiān 寻 xún 媚 mèi , , 正 zhèng 听 tīng 林 lín 莺 yīng 百 bǎi 啭 zhuàn 回 huí 。 。
谷 gǔ 口 kǒu 人 rén 同 tóng 玄 xuán 豹 bào 卧 wò , , 仙 xiān 源 yuán 兴 xìng 逐 zhú 碧 bì 桃 táo 开 kāi 。 。
登 dēng 临 lín 未 wèi 效 xiào 东 dōng 山 shān 屐 jī , , 且 qiě 向 xiàng 芳 fāng 亭 tíng 送 sòng 野 yě 杯 bēi 。 。
春日觉山寺江亭。明代。胡直。春树花繁覆紫苔,春晴骑马隔花来。 不禁江涨千寻媚,正听林莺百啭回。 谷口人同玄豹卧,仙源兴逐碧桃开。 登临未效东山屐,且向芳亭送野杯。