峡 xiá 江 jiāng - - 唐 táng 文 wén 凤 fèng
崖 yá 裂 liè 龙 lóng 门 mén 来 lái 峡 xiá 江 jiāng , , 怒 nù 流 liú 不 bù 逞 chěng 势 shì 舂 chōng 撞 zhuàng 。 。
蜃 shèn 楼 lóu 云 yún 结 jié 飞 fēi 汀 tīng 雨 yǔ , , 鲛 jiāo 室 shì 风 fēng 生 shēng 喷 pēn 石 shí 泷 lóng 。 。
天 tiān 地 dì 古 gǔ 初 chū 开 kāi 混 hùn 沌 dùn , , 山 shān 川 chuān 形 xíng 胜 shèng 压 yā 鸿 hóng 庞 páng 。 。
酒 jiǔ 醒 xǐng 夜 yè 看 kàn 篷 péng 窗 chuāng 月 yuè , , 馀 yú 韵 yùn 呜 wū 呜 wū 换 huàn 笛 dí 腔 qiāng 。 。
峡江。明代。唐文凤。崖裂龙门来峡江,怒流不逞势舂撞。 蜃楼云结飞汀雨,鲛室风生喷石泷。 天地古初开混沌,山川形胜压鸿庞。 酒醒夜看篷窗月,馀韵呜呜换笛腔。