题 tí 墨 mò 竹 zhú 四 sì 首 shǒu 其 qí 一 yī 风 fēng - - 唐 táng 文 wén 凤 fèng
雄 xióng 风 fēng 鼓 gǔ 馀 yú 怒 nù , , 湘 xiāng 江 jiāng 起 qǐ 层 céng 波 bō 。 。
老 lǎo 蛟 jiāo 改 gǎi 窟 kū 宅 zhái , , 拿 ná 云 yún 下 xià 岩 yán 阿 ā 。 。
蜕 tuì 骨 gǔ 在 zài 平 píng 陆 lù , , 化 huà 作 zuò 碧 bì 玉 yù 柯 kē 。 。
势 shì 强 qiáng 不 bù 肯 kěn 屈 qū , , 敲 qiāo 戛 jiá 声 shēng 相 xiāng 摩 mó 。 。
晴 qíng 窗 chuāng 俯 fǔ 虚 xū 敞 chǎng , , 瑟 sè 瑟 sè 秋 qiū 思 sī 多 duō 。 。
题墨竹四首 其一 风。明代。唐文凤。雄风鼓馀怒,湘江起层波。 老蛟改窟宅,拿云下岩阿。 蜕骨在平陆,化作碧玉柯。 势强不肯屈,敲戛声相摩。 晴窗俯虚敞,瑟瑟秋思多。