和 hé 黄 huáng 芳 fāng 景 jǐng 贤 xián 祠 cí 诗 shī 韵 yùn - - 唐 táng 胄 zhòu
鸿 hóng 名 míng 今 jīn 古 gǔ 并 bìng 风 fēng 翔 xiáng , , 过 guò 化 huà 生 shēng 身 shēn 一 yī 地 dì 芳 fāng 。 。
经 jīng 纬 wěi 文 wén 章 zhāng 星 xīng 斗 dǒu 丽 lì , , 主 zhǔ 宾 bīn 英 yīng 爽 shuǎng 海 hǎi 山 shān 光 guāng 。 。
四 sì 朝 cháo 俞 yú 咈 fú 尧 yáo 还 hái 舜 shùn , , 九 jiǔ 死 sǐ 荒 huāng 遐 xiá 惠 huì 更 gèng 黄 huáng 。 。
此 cǐ 日 rì 瓣 bàn 香 xiāng 祠 cí 下 xià 拜 bài , , 渊 yuān 珠 zhū 冈 gāng 玉 yù 共 gòng 难 nán 量 liàng 。 。
和黄芳景贤祠诗韵。明代。唐胄。鸿名今古并风翔,过化生身一地芳。 经纬文章星斗丽,主宾英爽海山光。 四朝俞咈尧还舜,九死荒遐惠更黄。 此日瓣香祠下拜,渊珠冈玉共难量。