登 dēng 君 jūn 山 shān 望 wàng 江 jiāng - - 孙 sūn 继 jì 皋 gāo
岸 àn 花 huā 江 jiāng 草 cǎo 几 jǐ 回 huí 新 xīn , , 十 shí 载 zài 曾 céng 游 yóu 迹 jī 已 yǐ 陈 chén 。 。
坐 zuò 迥 jiǒng 诸 zhū 天 tiān 当 dāng 落 luò 日 rì , , 闰 rùn 逢 féng 三 sān 月 yuè 尚 shàng 馀 yú 春 chūn 。 。
潮 cháo 从 cóng 来 lái 往 wǎng 流 liú 终 zhōng 古 gǔ , , 世 shì 亦 yì 浮 fú 沉 chén 叹 tàn 此 cǐ 身 shēn 。 。
不 bú 见 jiàn 当 dāng 年 nián 珠 zhū 履 lǚ 客 kè , , 空 kōng 劳 láo 彩 cǎi 笔 bǐ 醉 zuì 词 cí 人 rén 。 。
登君山望江。明代。孙继皋。岸花江草几回新,十载曾游迹已陈。 坐迥诸天当落日,闰逢三月尚馀春。 潮从来往流终古,世亦浮沉叹此身。 不见当年珠履客,空劳彩笔醉词人。