驻 zhù 节 jié 太 tài 康 kāng - - 郎 láng 士 shì 元 yuán
霜 shuāng 叶 yè 飞 fēi 红 hóng 过 guò 夏 xià 墟 xū , , 金 jīn 风 fēng 吹 chuī 雁 yàn 集 jí 荒 huāng 渠 qú 。 。
鞭 biān 挥 huī 清 qīng 渭 wèi 分 fēn 流 liú 外 wài , , 目 mù 送 sòng 乌 wū 江 jiāng 远 yuǎn 树 shù 馀 yú 。 。
五 wǔ 子 zǐ 歌 gē 声 shēng 犹 yóu 在 zài 耳 ěr , , 十 shí 旬 xún 猎 liè 迹 jī 已 yǐ 成 chéng 畬 shē 。 。
天 tiān 时 shí 人 rén 因 yīn 堪 kān 惆 chóu 怅 chàng , , 闷 mèn 对 duì 牙 yá 旗 qí 展 zhǎn 簿 bù 书 shū 。 。
驻节太康。唐代。郎士元。霜叶飞红过夏墟,金风吹雁集荒渠。 鞭挥清渭分流外,目送乌江远树馀。 五子歌声犹在耳,十旬猎迹已成畬。 天时人因堪惆怅,闷对牙旗展簿书。