又 yòu 次 cì 闻 wén 雁 yàn 韵 yùn - - 王 wáng 绂 fú
灯 dēng 残 cán 孤 gū 馆 guǎn 独 dú 醒 xǐng 醒 xǐng , , 断 duàn 雁 yàn 那 nà 堪 kān 此 cǐ 际 jì 听 tīng 。 。
老 lǎo 去 qù 情 qíng 怀 huái 浑 hún 似 sì 水 shuǐ , , 年 nián 来 lái 踪 zōng 迹 jī 尚 shàng 如 rú 萍 píng 。 。
一 yì 天 tiān 霜 shuāng 月 yuè 飞 fēi 何 hé 处 chǔ , , 千 qiān 里 lǐ 关 guān 山 shān 想 xiǎng 宁 níng 馨 xīn 。 。
料 liào 得 dé 豪 háo 家 jiā 无 wú 此 cǐ 况 kuàng , , 酣 hān 歌 gē 清 qīng 夜 yè 对 duì 娉 pīng 婷 tíng 。 。
又次闻雁韵。明代。王绂。灯残孤馆独醒醒,断雁那堪此际听。 老去情怀浑似水,年来踪迹尚如萍。 一天霜月飞何处,千里关山想宁馨。 料得豪家无此况,酣歌清夜对娉婷。