怀 huái 坡 pō 堂 táng 与 yǔ 僧 sēng 半 bàn 壁 bì 话 huà 步 bù 牛 niú 洲 zhōu 翁 wēng 韵 yùn - - 唐 táng 秩 zhì
尘 chén 里 lǐ 浮 fú 生 shēng 度 dù 岁 suì 华 huá , , 谈 tán 禅 chán 半 bàn 日 rì 见 jiàn 无 wú 涯 yá 。 。
惟 wéi 凭 píng 静 jìng 坐 zuò 思 sī 三 sān 教 jiào , , 每 měi 遇 yù 高 gāo 僧 sēng 话 huà 一 yī 家 jiā 。 。
定 dìng 慧 huì 不 bù 闻 wén 反 fǎn 舌 shé 鸟 niǎo , , 色 sè 空 kōng 聊 liáo 种 zhǒng 佛 fú 桑 sāng 花 huā 。 。
雅 yǎ 知 zhī 宋 sòng 代 dài 东 dōng 坡 pō 老 lǎo , , 午 wǔ 夜 yè 晴 qíng 天 tiān 吐 tǔ 彩 cǎi 霞 xiá 。 。
怀坡堂与僧半壁话步牛洲翁韵。明代。唐秩。尘里浮生度岁华,谈禅半日见无涯。 惟凭静坐思三教,每遇高僧话一家。 定慧不闻反舌鸟,色空聊种佛桑花。 雅知宋代东坡老,午夜晴天吐彩霞。