天 tiān 津 jīn 道 dào 中 zhōng 怀 huái 王 wáng 玉 yù 生 shēng - - 徐 xú 熥 tēng
老 lǎo 向 xiàng 郊 jiāo 原 yuán 受 shòu 一 yī 廛 chán , , 村 cūn 中 zhōng 幽 yōu 事 shì 总 zǒng 堪 kān 怜 lián 。 。
园 yuán 栽 zāi 桑 sāng 柘 zhè 同 tóng 韦 wéi 曲 qǔ , , 坞 wù 筑 zhù 辛 xīn 夷 yí 学 xué 辋 wǎng 川 chuān 。 。
花 huā 下 xià 笔 bǐ 床 chuáng 临 lín 粉 fěn 本 běn , , 松 sōng 间 jiān 茶 chá 鼎 dǐng 扇 shàn 青 qīng 烟 yān 。 。
自 zì 从 cóng 南 nán 北 běi 风 fēng 尘 chén 远 yuǎn , , 不 bú 到 dào 东 dōng 山 shān 又 yòu 几 jǐ 年 nián 。 。
天津道中怀王玉生。明代。徐熥。老向郊原受一廛,村中幽事总堪怜。 园栽桑柘同韦曲,坞筑辛夷学辋川。 花下笔床临粉本,松间茶鼎扇青烟。 自从南北风尘远,不到东山又几年。