冬 dōng 至 zhì 和 hé 石 shí 翁 wēng 其 qí 二 èr - - 庄 zhuāng 昶 chǎng
何 hé 处 chǔ 飞 fēi 龙 lóng 捧 pěng 御 yù 床 chuáng , , 年 nián 年 nián 朝 cháo 北 běi 拜 bài 焚 fén 香 xiāng 。 。
深 shēn 山 shān 岂 qǐ 有 yǒu 如 rú 皋 gāo 傅 fù , , 圣 shèng 主 zhǔ 真 zhēn 闻 wén 过 guò 禹 yǔ 汤 tāng 。 。
天 tiān 地 dì 辜 gū 容 róng 身 shēn 每 měi 病 bìng , , 风 fēng 云 yún 灿 càn 烂 làn 眼 yǎn 俱 jù 狂 kuáng 。 。
春 chūn 来 lái 满 mǎn 圃 pǔ 参 cān 苓 líng 在 zài , , 谁 shuí 谓 wèi 衰 shuāi 翁 wēng 授 shòu 药 yào 方 fāng 。 。
冬至和石翁 其二。明代。庄昶。何处飞龙捧御床,年年朝北拜焚香。 深山岂有如皋傅,圣主真闻过禹汤。 天地辜容身每病,风云灿烂眼俱狂。 春来满圃参苓在,谁谓衰翁授药方。