观 guān 音 yīn 诗 shī 其 qí 三 sān - - 释 shì 契 qì 适 shì
慧 huì 炬 jù 慈 cí 航 háng 在 zài 世 shì 间 jiān , , 除 chú 昏 hūn 济 jì 险 xiǎn 未 wèi 尝 cháng 闲 xián 。 。
手 shǒu 擎 qíng 一 yī 穗 suì 青 qīng 丝 sī 柳 liǔ , , 身 shēn 倚 yǐ 千 qiān 层 céng 碧 bì 玉 yù 山 shān 。 。
声 shēng 满 mǎn 诸 zhū 天 tiān 常 cháng 讽 fěng 诵 sòng , , 功 gōng 圆 yuán 十 shí 地 dì 绝 jué 跻 jī 攀 pān 。 。
终 zhōng 求 qiú 郢 yǐng 妙 miào 雕 diāo 金 jīn 相 xiàng , , 时 shí 献 xiàn 香 xiāng 花 huā 礼 lǐ 粹 cuì 颜 yán 。 。
观音诗 其三。宋代。释契适。慧炬慈航在世间,除昏济险未尝闲。 手擎一穗青丝柳,身倚千层碧玉山。 声满诸天常讽诵,功圆十地绝跻攀。 终求郢妙雕金相,时献香花礼粹颜。