登 dēng 净 jìng 乐 lè 寺 sì 阁 gé - - 陈 chén 克 kè 侯 hóu
寺 sì 枕 zhěn 荒 huāng 原 yuán 白 bái 日 rì 阴 yīn , , 闲 xián 阶 jiē 停 tíng 骑 qí 一 yī 登 dēng 临 lín 。 。
千 qiān 艘 sōu 不 bù 断 duàn 河 hé 流 liú 急 jí , , 百 bǎi 雉 zhì 平 píng 连 lián 野 yě 树 shù 深 shēn 。 。
拟 nǐ 向 xiàng 炉 lú 烟 yān 销 xiāo 世 shì 虑 lǜ , , 却 què 缘 yuán 风 fēng 物 wù 助 zhù 羁 jī 吟 yín 。 。
浮 fú 云 yún 西 xī 北 běi 凭 píng 栏 lán 暮 mù , , 望 wàng 断 duàn 长 cháng 安 ān 思 sī 不 bù 禁 jīn 。 。
登净乐寺阁。明代。陈克侯。寺枕荒原白日阴,闲阶停骑一登临。 千艘不断河流急,百雉平连野树深。 拟向炉烟销世虑,却缘风物助羁吟。 浮云西北凭栏暮,望断长安思不禁。