和 hé 董 dǒng 紫 zǐ 冈 gāng - - 莫 mò 如 rú 忠 zhōng
频 pín 年 nián 不 bù 复 fù 赋 fù 秋 qiū 悲 bēi , , 秋 qiū 尽 jǐn 江 jiāng 城 chéng 昨 zuó 始 shǐ 知 zhī 。 。
身 shēn 向 xiàng 闲 xián 居 jū 宁 níng 论 lùn 拙 zhuō , , 客 kè 来 lái 问 wèn 字 zì 久 jiǔ 无 wú 奇 qí 。 。
中 zhōng 厨 chú 黍 shǔ 熟 shú 焚 fén 枯 kū 后 hòu , , 小 xiǎo 阁 gé 樽 zūn 开 kāi 酿 niàng 菊 jú 时 shí 。 。
闻 wén 道 dào 窥 kuī 园 yuán 犹 yóu 懒 lǎn 性 xìng , , 肯 kěn 携 xié 吟 yín 兴 xìng 过 guò 东 dōng 篱 lí 。 。
和董紫冈。明代。莫如忠。频年不复赋秋悲,秋尽江城昨始知。 身向闲居宁论拙,客来问字久无奇。 中厨黍熟焚枯后,小阁樽开酿菊时。 闻道窥园犹懒性,肯携吟兴过东篱。