山 shān 寺 sì 听 tīng 蝉 chán - - 陈 chén 子 zi 升 shēng
偶 ǒu 同 tóng 高 gāo 士 shì 出 chū , , 一 yí 路 lù 听 tīng 蝉 chán 嘶 sī 。 。
雅 yǎ 尚 shàng 宜 yí 秋 qiū 露 lù , , 何 hé 心 xīn 怜 lián 夏 xià 畦 qí 。 。
晚 wǎn 风 fēng 清 qīng 梵 fàn 外 wài , , 茂 mào 树 shù 翠 cuì 微 wēi 西 xī 。 。
复 fù 此 cǐ 令 lìng 人 rén 远 yuǎn , , 依 yī 依 yī 飞 fēi 鸟 niǎo 栖 qī 。 。
山寺听蝉。明代。陈子升。偶同高士出,一路听蝉嘶。 雅尚宜秋露,何心怜夏畦。 晚风清梵外,茂树翠微西。 复此令人远,依依飞鸟栖。