和 hé 陈 chén 中 zhōng 川 chuān 秋 qiū 燕 yàn 东 dōng 关 guān 寺 sì - - 陆 lù 深 shēn
太 tài 原 yuán 城 chéng 畔 pàn 东 dōng 关 guān 寺 sì , , 合 hé 让 ràng 元 yuán 龙 lóng 独 dú 倚 yǐ 楼 lóu 。 。
回 huí 首 shǒu 风 fēng 烟 yān 成 chéng 隔 gé 岁 suì , , 当 dāng 时 shí 游 yóu 赏 shǎng 正 zhèng 高 gāo 秋 qiū 。 。
黄 huáng 花 huā 破 pò 帽 mào 寒 hán 犹 yóu 恋 liàn , , 紫 zǐ 塞 sāi 浮 fú 云 yún 晚 wǎn 更 gèng 稠 chóu 。 。
今 jīn 夜 yè 灯 dēng 前 qián 闻 wén 古 gǔ 调 diào , , 三 sān 巴 bā 最 zuì 苦 kǔ 若 ruò 为 wéi 酬 chóu 。 。
和陈中川秋燕东关寺。明代。陆深。太原城畔东关寺,合让元龙独倚楼。 回首风烟成隔岁,当时游赏正高秋。 黄花破帽寒犹恋,紫塞浮云晚更稠。 今夜灯前闻古调,三巴最苦若为酬。