柳 liǔ 树 shù 涧 jiàn 废 fèi 城 chéng 和 hé 壁 bì 间 jiān 王 wáng 威 wēi 宁 níng 韵 yùn - - 马 mǎ 中 zhōng 锡 xī
野 yě 色 sè 苍 cāng 茫 máng 带 dài 远 yuǎn 岑 cén , , 空 kōng 城 chéng 岁 suì 久 jiǔ 白 bái 蒿 hāo 侵 qīn 。 。
更 gèng 无 wú 粉 fěn 堞 dié 悲 bēi 笳 jiā 隐 yǐn , , 惟 wéi 有 yǒu 黄 huáng 沙 shā 古 gǔ 道 dào 深 shēn 。 。
荒 huāng 日 rì 昼 zhòu 眠 mián 人 rén 影 yǐng 绝 jué , , 刚 gāng 风 fēng 西 xī 起 qǐ 塞 sāi 云 yún 阴 yīn 。 。
题 tí 诗 shī 豪 háo 客 kè 今 jīn 何 hé 处 chǔ , , 牢 láo 落 luò 襟 jīn 怀 huái 付 fù 短 duǎn 吟 yín 。 。
柳树涧废城和壁间王威宁韵。明代。马中锡。野色苍茫带远岑,空城岁久白蒿侵。 更无粉堞悲笳隐,惟有黄沙古道深。 荒日昼眠人影绝,刚风西起塞云阴。 题诗豪客今何处,牢落襟怀付短吟。