汉 hàn 江 jiāng 春 chūn 日 rì - - 高 gāo 叔 shū 嗣 sì
汉 hàn 皋 gāo 微 wēi 雨 yǔ 点 diǎn 人 rén 衣 yī , , 江 jiāng 路 lù 南 nán 冲 chōng 雁 yàn 北 běi 归 guī 。 。
寓 yù 目 mù 不 bù 堪 kān 愁 chóu 远 yuǎn 涉 shè , , 投 tóu 身 shēn 方 fāng 自 zì 愧 kuì 高 gāo 飞 fēi 。 。
缆 lǎn 牵 qiān 蘅 héng 杜 dù 多 duō 春 chūn 气 qì , , 船 chuán 泊 pō 云 yún 霞 xiá 变 biàn 夕 xī 晖 huī 。 。
未 wèi 许 xǔ 笠 lì 蓑 suō 同 tóng 楚 chǔ 父 fù , , 来 lái 逃 táo 荣 róng 禄 lù 守 shǒu 渔 yú 矶 jī 。 。
汉江春日。明代。高叔嗣。汉皋微雨点人衣,江路南冲雁北归。 寓目不堪愁远涉,投身方自愧高飞。 缆牵蘅杜多春气,船泊云霞变夕晖。 未许笠蓑同楚父,来逃荣禄守渔矶。