翠 cuì 阴 yīn 亭 tíng 落 luò 成 chéng 自 zì 和 hé 三 sān 首 shǒu - - 张 zhāng 养 yǎng 浩 hào
一 yī 退 tuì 愁 chóu 城 chéng 万 wàn 里 lǐ 降 jiàng , , 从 cóng 今 jīn 按 àn 堵 dǔ 乐 lè 吾 wú 邦 bāng 。 。
睡 shuì 残 cán 蕙 huì 月 yuè 猿 yuán 推 tuī 枕 zhěn , , 吟 yín 断 duàn 松 sōng 风 fēng 鹤 hè 啄 zhuó 窗 chuāng 。 。
槁 gǎo 木 mù 不 bù 春 chūn 从 cóng 换 huàn 岁 suì , , 虚 xū 舟 zhōu 无 wú 物 wù 任 rèn 飘 piāo 江 jiāng 。 。
抚 fǔ 尊 zūn 笑 xiào 向 xiàng 儿 ér 童 tóng 道 dào , , 安 ān 得 dé 佳 jiā 肴 yáo 锦 jǐn 鲤 lǐ 双 shuāng 。 。
翠阴亭落成自和三首。元代。张养浩。一退愁城万里降,从今按堵乐吾邦。 睡残蕙月猿推枕,吟断松风鹤啄窗。 槁木不春从换岁,虚舟无物任飘江。 抚尊笑向儿童道,安得佳肴锦鲤双。